Vào một buổi sáng cuối đông, trong khi người thì đang lo sắm sửa đón tết, kẻ chuẩn bị đồ về quê thì Công ty Vạn Luật của chúng tớ lại có cách đón tết lạ lắm. Đúng ngày 18 tháng 01 năm 2022, chúng tớ lại cùng nhau xắm sửa những bộ quần áo xinh nhất, đồ ăn ngon nhất cùng nhau lên Tam Đảo tổ chức tất niên.
Dù chặng đường lên Tam Đảo hơi xa như ai cũng háo hức, mong chờ sẽ có một buổi tối tất niên ấm áp và đầy ý nghĩa. Đầu bếp chính tối hôm đó chắc các bạn không đoán ra là ai đâu? Người đó chính là sếp của chúng tớ đó, sáng làm Sếp, chiều làm tài xế, tối lại làm đầu bếp, sếp tớ hơi bị đa di năng luôn. Và điều tất nhiên là tối đó chúng tớ đã có những món ăn rất ngon, những chén rượu ấm áp tình anh em, ngồi bên nhau tâm sự chuyện của một năm khó khăn vừa qua, nói với nhau những điều ngày thường không có thời gian để nói với nhau. Chắc do cái lạnh của Tam Đảo đã kéo chúng tớ lại gần nhau hơn.
Có ai đó đã từng nói: “Không quan trọng là đi đâu, quan trọng là đi cùng với ai”. Thật tuyệt vời khi chúng tớ được từ thủ đô thân yêu rong ruổi đến một nơi thật xinh đẹp như Tam Đảo, cùng nhau chuẩn bị bữa tối, cùng nhau ăn uống, cùng nhau hát ca, cùng nhau tâm sự tới nửa đêm. Tất cả nhưng trải nghiệm tuyệt vời ấy đã trở thành những ký ức đẹp đẽ nhất, để kết thúc một năm 2022 đầy khó khăn của chúng tớ.
Sáng hôm sau chúng tớ lại lên đồ chuẩn bị cho buổi tất niên chính thức buổi sáng. Ai cũng chọn cho mình một bộ quần áo chỉnh chu nhất, đúng với décor của công ty nhất. Lần lượt từng người được vào phòng kín nói chuyện tổng kết một năm qua với Ban giám đốc. Ui lúc đó tim đập “thình thịch” lo lắng luôn ý, nhưng sau khi đi ra mặt ai cũng ửng hồng vui vẻ. Rồi tới phần ai cũng háo hức nhất, xem năm nay mình được giải thưởng gì, có xứng đáng với những nỗ lực mà mình bỏ ra không. Năm nay, tớ được hẳn giải “Nhân viên xuất sắc luôn”, tớ sẽ cố gắng hơn để không chỉ năm nay mà những năm sau này, năm nào cũng có giải.
Cuối buổi trao giải, chúng tớ đã đứng bên nhau bên chiếc bếp than ấm áp, ăn cùng nhau bữa trưa, rồi khăn gói tạm biệt Tam Đảo về Hà Nội. Để kịp chuyến xe cuối cùng về quê đón tết. Đây ắt hẳn sẽ là một trong số những bữa tất niên đáng nhớ trong cuộc đời chúng tớ.
Kết thúc kì nghỉ tết dài 7 ngày, tớ ngỡ rằng công ty tớ sẽ lại như bao công ty khác. Mọi người tới công ty, sếp lì xì, mọi người lì xì nhau, ăn miếng bánh, uống chén trà, kể chuyện đầu năm, hoặc cùng lắm là đi ăn một bữa đầu năm, anh em say sưa, rồi ai về nhà đấy. Nhưng tớ quên mất đây là Vạn Luật, Vạn Luật thì luôn luôn khác.
Sau khi làm đủ thủ tục xông văn phòng đầu năm, anh em ngồi với nhau uống chén trà, thì chúng tớ lại chốt lịch đi lễ chùa ở nơi có tiếng để dân làm ăn tới dịp đầu năm đó là Đền ông Bảy – Bảo Hà. Với một người đam mê tâm linh, thích những điều cổ kính như tớ thì tớ thích lắm. Trên đường đi mọi người vui vẻ nói chuyện với nhau, còn chơi đoán biển số xe để ai cũng có tinh thần tỉnh táo và sảng khoái nhất khi tới nơi. Tới Đền ông Bảy, chúng tớ được vào “Cung Cấm” để lễ bái, mong cho năm mới Vạn Luật sẽ ngày càng phát triển, ai trong gia đình lớn này cũng đều ấm no, đủ đẩy, phát tài, phát lộc. Sau khi thăm quan cảnh chùa xong, chúng tớ lại dắt tay nhau lên Sa Pa du xuân. Chuyến du xuân này cũng lạ lắm, chắc Hà Nội chưa đủ lạnh nên mới phải dắt tay nhau lên Sa Pa cho lạnh hơn, mới xích lại gần nhau được.
Chúng tớ lên tới Sa Pa lúc ấy đã là 18h tối, bụng ai cũng đói meo vì đi từ sáng chưa ăn gì nhiều. Tạt nhẹ vào nhà hàng “Sa Pa TV” ăn một bữa lợn mẹt với thắng cố, để biết ẩm thực Sa Pa đa dạng như thế nào. Chúng tớ cùng nâng ly, chúc cho nhau một năm mới bình an, suôn sẻ.
Sau khi ăn no, chúng tớ lại di chuyển đi uống nước, ăn hạt dẻ, à còn không thể quên món bánh hạt dẻ, thơm ngon, mềm mịn nữa. Rồi được một phen hú hồn tưởng lần đầu tiên lên Sa Pa, cũng sẽ là lần đầu tiên được ngủ trên xe ô tô. May mà ăn ở cũng tốt, nên chúng tớ cuối cùng cũng tìm được khách sạn. Tối đó chúng tớ không tâm sự gì nhiều, mà thay vào đó là màn sát phạt nhau trên chiếu bạc tới 3h sáng.
Ấy vậy mà sáng hôm sau, ai cũng tinh thần rạng rỡ, đi khám phá Sa Pa, chúng tớ được đi ra Quảng trường, được đi Sun Plaza, mang về rất nhiều bé thú nhồi bông xinh lắm, sau đó thăm quan nhà thờ, tới trưa ai cũng mệt nên đã ghé vào nhà hàng “A Phủ” để ăn cơm trưa. Ăn trưa xong chúng tớ lại kéo nhau về Hà Nội tấp nập, chuẩn bị cho một năm mới với nhiều mong ước và hoài bão
Sau hai chuyến đi, chúng tớ càng gắn kết hơn, yêu thương, đùm bỏ, che chở cho nhau hơn. Cảm ơn sếp Thành đã luôn dạy bảo em trong một năm qua, cảm ơn anh Khang đã luôn kiên nhẫn chỉ bảo em những điều mới, cảm ơn chị Hà đã luôn quan tâm và yêu thương em như em út trong nhà, cảm ơn các bạn nhỏ đã luôn cùng chị cố gắng trong một năm qua. Cũng cảm ơn những anh, chị, cô, bác đã giúp đỡ chúng cháu, chúng em trong hai chuyến du lịch vừa qua, để chúng cháu, chúng em có những kỉ niệm trọn vẹn. Và cuối cùng cảm ơn gia đình lớn Vạn Luật đã cho em cảm giác như ở nhà giữa lòng thủ đô đầy hoa lệ này. Hi vọng chúng ta của sau này ai cũng đều trở thành bản thân tốt nhất, quan trọng là có nhiều chuyến đi cùng nhau hơn.